Chào các bác, các anh/chị/em, sau khi đọc được rất nhiều bài viết bổ ích trên nhóm mình nảy sinh ý tưởng chia sẻ mẩu chuyện của mình.
Mình tự giới thiệu, mình giới tính nam, tên thì như ở trên, tuổi đã trên băm nhăm, mình là nam nhưng lại chọn đi bán Cơm và Lẩu. Nhân đây mình tản mạn một chút về quá trình và công việc kinh doanh của mình. Công việc kinh doanh của mình bắt đầu từ hơn 2 năm trước khi tuổi mình đã trên băm mươi… từ đầu việc tạo ta một business mới với mình đã là thử thách nhưng mình lại thích thử thách bản thân thế mới khổ.
Giai đoạn 1: Hiện thực hóa ý tưởng
Mình bắt đầu công việc từ số 0 tròn trĩnh, mình nhờ vợ, anh, chị, em, bạn bè, cháu gái xin từng mẩu tư liệu về ngành kinh doanh nhà hàng để tham khảo, lên Google search các mô hình mình quan tâm rồi tìm các số liệu về triển vọng phát triển chuỗi để rút ra mô hình phù hợp nhất. Mình chọn làm món kiểu Nhật để bắt đầu vì mình từng có thời gian ở Nhật Bản làm việc và mình rất yêu thích cơm Nhật. Sau đó bắt tay vào làm Proposal (Ý tưởng) và PnL (Báo cáo lãi và lỗ) để anh em đánh giá triển vọng.
Sau khi có PnL là chuỗi ngày với công việc kín cả vài trang A4, từ lựa chọn địa điểm thuê cửa hàng, thuê thiết kế, thi công, lên menu, test món, chụp hình, làm menu… tất cả vỏn vẹn trong 1 tháng mình phải xong.
Riêng việc tìm cố vấn setup menu phải thay đổi 2 lần và bài học của mình là mất trắng 5 triệu vì dính một bác rất giỏi nhận làm nhưng thiếu trách nhiệm, mình cắt hợp đồng luôn và ngay. Cũng may sau mình gặp được đúng người và người này sau đã thành tổng trưởng cho bếp của mình. Đến đây là tạm coi qua giai đoạn đầu, mọi việc dồn dập trong vỏn vẹn 1 tháng hơn. Thương hiệu của mình ra đời!
=> Bài học: Đừng để rơi tiền vì những thứ lãng xẹt như trên.
Giai đoạn 2: Vất vả cân đối và điều chỉnh
Từ menu đến món, giá và các chương trình marketing, như mình đã nói ở trên mình là kẻ ngoại đạo trong lĩnh vực này dù mình đã trên 30 tuổi, từ trước đến giờ chưa bao giờ dính dáng đến kinh doanh, thứ dính duy nhất là từ “Quản trị kinh doanh” là ngành học văn bằng 2 của mình ở Kinh Tế Quốc Dân (background của mình là làm “quản lý nhà máy” sản xuất phụ tùng ô tô…) vậy nên khó khăn vô vàn.
Giai đoạn này tính từ tháng thứ 3 đến tháng thứ 6 của cửa hàng, mọi chuyện bắt đầu căng thẳng, rất nhiều phát sinh từ vận hành, đến món, nhân sự và cả diện tích quán. Tất cả đều quá tải, khách cứ vô ầm ầm mà quán không đủ chỗ ngồi, khách xếp hàng, nóng bức, chờ đợi… buộc sau đấy là việc phải mở rộng cửa hàng và bổ sung nhiều thứ sau đó, giai đoạn này gọi là “tỉnh ngủ”, bắt đầu thấy nóng mông vì mọi thứ bắt đầu mất kiểm soát vì quá tải.
=> Bài học: Nếu không lâm trận sẽ không biết mình mạnh yếu thế nào?
Giai đoạn 3: Đi vào ổn định và phát triển thì sóng gió ập tới
Từ tháng thứ 6 mọi việc bắt đầu có vẻ tiến triển tốt hơn, mô hình đã rõ ràng hơn hiệu quả hơn, từ nhân sự đến bếp đã đi vào nề nếp, mình tạo ra quy trình cho từng bộ phận, cứ ốp vào là chạy nhưng như người ta nói “niềm vui ngắn chẳng tày gang”, sau giai đoạn này là vô số quyết định sai lầm, vội vàng và thiếu cơ duyên. Kết thúc 2019, mọi việc khá ổn, kinh doanh có lời và đấy chính là tiền đề của những bước đi vội vàng quán mở thêm chi nhánh, mua sắm thiết bị và đầu tư thêm nhiều tiện ích văn phòng. Mục tiêu của bọn mình là làm chuỗi…
Nhưng, vâng đúng là chữ “Nhưng” khi quán mới chưa đi vào ổn định thì đối mặt với dịch Covid-19 ập tới, như một cơn lốc quét nó nhanh chóng xoá bay mọi kết quả trước đấy, 2 quán bước vào giai đoạn sống thực vật với hoạt động 30% công suất vì phải đóng cửa theo lệnh cách ly xã hội của thành phố. Doanh số tụt thê thảm, các quán của mình phải chuyển sang cung cấp cơm cho các văn phòng và bán online nhưng rất thiếu ổn định. Và cái gì đến đã đến, đó là quyết định đóng cửa hàng mới sau chưa đầy 8 tháng. Giai đoạn này là lê lết và hoang mang đến đỉnh điểm vì lần đầu tiên lịch sử ghi nhận một loại dịch bệnh kinh hoàng đến vậy.
=> Bài học: Đừng hấp tấp và nóng vội!
Giai đoạn 4: Tìm mọi cách vượt qua cơn bão
Sau giai đoạn giãn cách xã hội mọi thứ bắt đầu chậm chạp bình thường trở lại và quán mình cũng bắt đầu thích nghi với đại dịch, dần lấy lại những thứ đã mất như trước khi đại dịch đến, mọi thứ bắt đầu dần tốt lên. Doanh thu cả online và offline đều phát triển tốt. Mình đã giải bài toán làm sao để đẩy kinh doanh online lên, doanh thu đi lên mọi thứ cũng ổn hơn. Nhưng nếu mọi thứ cứ tốt đẹp vậy thì chắc cũng không có gì đáng nói, nhưng dịch lại tiếp tục bùng lên lần 2 rồi lần 3. Chắc hẳn ở đây nhiều anh chị em đều đã và đang trải qua khoảng thời gian này và chắc cũng thấm nhiều. “Nản” đấy chắc cũng là từ hiện lên nhiều lần trong đầu các anh chị em.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại câu nói “Trước khi bạn từ bỏ hãy nhớ lý do tại sao bạn bắt đầu”, thôi thì lại đứng dậy phủi đít quần rồi lại đứng lên chiến đấu!
=> Bài học: Hãy luôn suy nghĩ tích cực!
Giai đoạn 5: Tìm lại tình yêu và xây lại đội ngũ
Vạch áo tìm vết, bới lá tìm sâu cố tìm ra điểm tích cực và dẹp bớt những suy nghĩ tiêu cực đi, ném nó giống như ném cái tôi đầy tự trọng đi vậy. Tự nhủ “đời mình mình sống có gì đâu mà phải xấu mới hổ với miệng lưỡi thiên hạ” “kệ chúng nó ngoài kia nhìn mình thế nào cũng được”, mình không quan tâm. Mình cân đối lại các chi tiêu tài chính và tối ưu lại bộ máy nhân sự thấp nhất có thể để đáp ứng được thời thế.
Nhiều đêm ngẫm nghĩ, đọc các câu truyện của anh em trong nghành thấy được chia sẻ nhiều và học được sự tích cực lạc quan hơn. Trong cơn bĩ cực ai là người mạnh mẽ nhất sẽ là người chiến thắng!
=> Bài học: Làm kinh doanh thì đôi khi phải “ngu” một tí, “khờ” một tí mới bước tiếp được. Tỉnh quá là “khó” làm lắm.
Mình tâm niệm,
Phải luôn học hỏi để tiếp tục, cứ đi rồi sẽ đến….
Câu chuyện này mình viết ra và chia sẻ lúc mình thấy khó khăn nhất để tìm lại chính mình. Hy vong câu chuyện này có thể giúp các bạn mới kinh doanh thấy được các giai đoạn khác nhau và chuẩn bị tốt tâm lý luôn sẵn sàng để thích nghi được với “thế thời”.
Hiện giờ công việc kinh doanh của mình cũng chưa tốt lắm những vẫn đang tự nuôi được, mình biết sau đại dịch này việc kinh doanh sẽ biến chuyển rất lớn nên mình rất quan tâm đến kinh nghiệm của mọi người.
Mình là người lười viết nên viết được ra dài thế này là tự khâm phục mình lắm. Cảm ơn các bạn đã đọc hết và chúc các bạn một buổi tối tốt lành!
Nguồn: Mê Quán – Được chia sẻ bởi bạn Nhu Thach Nguyen