Sáng nay ngồi uống cà phê ở Galaxy 8. Một người bạn hỏi: “Em muốn làm mà không biết vốn ở đâu? Thấy anh mở liên tục chắc nhà anh nhiều tiền lắm”. Mình trả lời: Vốn không nằm ở nhà mà ở 3 cái: cái Tâm – cái Đầu – cái Thái độ.
Mình bắt đầu cùng với ông anh làm Galaxy với số vốn khởi điểm cả hai là 500tr đồng cách đây 7 năm. Mình lúc đó trên răng dưới dái, để có 250tr hùn hạp khởi nghiệp đó cũng là tiền thế chấp căn nhà của ba mẹ để làm, chỉ được phép mượn 250tr ko đc hơn. Hồi đó, ba mẹ sợ lắm không dám cho, tại thấy mình khởi nghiệp lúc sinh viên sập tiệm mấy lần nên sợ. Thuyết phục mãi mình mới nói: “Ba mẹ rồi cũng để lại cho con, nhưng nếu đến già rồi mới nhận thì lúc đó con làm được gì nữa. Thà thế chấp cho con từ giờ, con thất bại thì con chịu, còn may mắn thành công thì cái ba mẹ được không phải là tiền mà là Một đứa con thành công”.
Cái đó gọi là: Gọi vốn từ chính gia đình mình.
Khi đó, mình làm với 2 tâm thế: Chứng minh cho ba mẹ thấy sẽ làm được và Nếu không làm được thì đưa cả nhà ra đê.
Quán đầu tiên của hệ thống Galaxy bây giờ là Galaxy Coffee&Bar 03 Hòn Chồng (giờ hay gọi là Ga3). Làm xong cái quán hết 5 tỷ, nợ nhà cung cấp 4,5 tỷ. Ngày khai trương nhà thầu đến ngồi xếp hàng đòi nợ. Làm gì có tiền mà trả, mình chỉ đưa cái mặt ra cam kết: Doanh thu mỗi ngày sau khi trừ lương sẽ trả nợ cho các nhà thầu dần. Ai đòi gấp quá không chịu thì chấp nhận đi vay lãi cao 5-7%/tháng về thanh toán cho người ta. Cũng may là quán bán khá tốt nên trả dần được nợ, sau 2 năm mới thanh toán xong nợ nần. Bài học của lần này là: Hãy cam kết và trả nợ đúng hạn, các nhà cung cấp sẽ tin tưởng và cho bạn nợ.
Cái đó gọi là: Gọi vốn từ các nhà cung cấp.
Sau khi trả hết nợ của quán đầu tiên, anh em mình bắt đầu hợp tác với một người bạn làm nghề xây dựng để làm 2 quán tiếp theo là Windows và Avatar coffee. Bọn mình với anh bạn mình cam kết,anh bạn mình lo khâu xây dựng và nội thất, bọn mình lo khâu trang thiết bị và vận hành theo tỷ lệ anh bạn 7 – bọn mình 3. Bạn mình là dân xây dựng nên chi phí làm quán cũng rẻ, nợ được nhà cung cấp nên cũng không yêu cầu mình góp vốn gì, còn mình thì phải cắm đầu ra làm cho tốt để đem lại lợi nhuận.
Cái đó gọi là: Gọi vốn từ bạn bè.
Những quán tiếp theo thì tài chính lúc này cũng khá ổn từ dòng tiền của 3 quán đầu. Tuy nhiên, càng về sau tốc độ phát triển ngày càng nhanh, nhu cầu vốn ngày càng lớn. Mình bắt đầu đưa ra chính sách cho nhân viên của mình tham gia. Ai có ít tham gia ít, ai có nhiều tham gia nhiều. Nhân viên họ làm chính quán họ nên họ biết doanh thu và lợi nhuận của quán, do đó, họ thấy cứ góp tiền là có lợi nên khá nhiều người tham gia. Quan điểm của mình là: miễn sao nhân viên có lời thì họ sẽ đóng góp tích cực cho quán.
Cái đó gọi là: Gọi vốn từ nhân viên.
Rồi nhiều khách, nhiều anh chị đến uống cà phê tại Galaxy thấy thích phong cách quán nên nhờ mình tư vấn mở quán cà phê. Mình chia sẻ luôn những khó khăn, thuận lợi của nghề và nói: nếu thích mở quán có thể làm chung với em. Phân tích tài chính thấy quán nào cũng lợi nhuận tốt, mình sẵn sàng chia sẻ cho họ cái lợi nhuận đó nên nhiều người góp cổ phần vào hệ thống quán của mình.
Cái đó gọi là: Gọi vốn từ khách hàng.
Nhờ nhiều nguồn vốn đó nên Hệ thống Galaxy mới có vốn để phát triển nhanh được. Tổng vốn đầu tư hiện giờ so với 8 năm trước đây gấp gần 100 lần, doanh thu gấp 20 lần, lợi nhuận gấp 8 lần. Tốc độ tăng trưởng bình quân là 120%/năm.
Vậy nên, khi làm ăn đừng bao giờ hỏi vốn ở đâu ra mà chỉ cần hỏi:
1. Mình có tự tin rằng hướng đi của mình sẽ đem lại lợi nhuận cho mọi người không?
2. Mình có sẵn sàng chia sẻ lợi nhuận cho nhiều người không? Nghĩa là mình làm và người khác hưởng?
3. Mình có dám cam kết (bằng mạng sống, sự an toàn, sự hạnh phúc cá nhân) với mọi người rằng: Trừ khi tôi chết, tôi hứa với mọi người là sẽ bảo toàn đồng vốn cho mọi người.
Hãy nhận phần thiệt về mình và nhường phần lợi cho người khác, tự nhiên bạn sẽ thấy mọi người giúp đỡ bạn rất nhiều. Muốn làm nên việc lớn, đừng nghĩ đến làm giàu cho mình mà hãy tìm cách làm giàu cho người khác.
Vũ Anh Vũ