Em chào các anh chị chủ quán hội mình. Em vừa vào nhóm thì gặp may thấy thông báo game của hội. Chưa có kinh nghiệm gì nhưng lại có nhiều tâm tư tình cảm nên em xin chia sẻ chút chuyện kinh doanh eat clean của em. Không mong nhận giải vì câu chuyện của em nó khá bình thường, góp vui thôi ạ.
Hồi mới ra trường, em đi làm văn phòng cũng khá nhiều thời gian rảnh nên hay nấu cơm trưa dạng eat clean mang theo. Các chị trong văn phòng thấy thích quá nhưng có con nhỏ không nấu được, em tình nguyện làm đầu bếp luôn. Cũng sẵn tiện đi chợ, nấu nhiều hơn chút xíu thôi mà lại trúng ngay sở thích bếp núc bày vẽ nữa. Các chị khen, phòng ban khác thấy hộp cơm cũng khen quá trời khen, làm em nung nấu ý định hay là mình mở tiệm bán thức ăn healthy. Thế là em bán thật.
Đi làm ban ngày, buổi tối em đi học làm bánh mì ngũ cốc với các loại bánh dinh dưỡng. Cứ tan ca về là nhào bột, nặn bánh, đến nỗi tay sắp lên chuột như tập gym luôn. Người ta 24 tiếng/ngày chứ em có 36 tiếng chắc vẫn thấy thiếu. Bữa nào việc ở công ty nhiều thì coi như bữa đó thức tới sáng để làm bánh, vì bánh có date ngắn ngày thôi nên không làm trước được. Cuối tuần em tranh thủ rang hạt, mix lại với nhau rồi bán kiếm thêm ít. Làm văn phòng có cái hay là em cứ mang ngũ cốc, bánh mì lên ăn thì các chị, các anh tập gym mua ủng hộ.
Em bắt đầu tập tành bán online, cái chợ đầu tiên em tham gia là các nhóm mẹ bỉm sữa và vài người bạn. Bán một thời gian cũng gọi là có tiếng, em ham quá xin nghỉ việc, chuyên tâm bán thức ăn eat clean. Lúc này gia đình em vẫn chưa biết đâu vì em đi làm xa nhà cả 200 cây số.
Phải nói là bán mấy món eat clean nhọc hơn bán đồ ăn vặt online nhiều. Chuẩn bị nguyên liệu phải tươi ngon, chia khẩu phần đủ chất dinh dưỡng. Phần thì khách cũng ngại bỏ ra 40-50k/phần cho bữa ăn. Thời gian đầu, em chăm chăm mua nguyên liệu ở siêu thị bán thực phẩm sạch, chất lượng khỏi phải bàn nhưng giá cũng nhăn mặt. Em hổng một lỗ to là không định lượng được nguyên liệu, dẫn tới lỗ thật. Thấy lỗ quá nên khôn ra, chịu khó dậy sớm đi chợ lựa thực phẩm tươi mà rẻ, trả giá cũng dễ. Em còn bị bệnh bày vẽ nên cắt tỉa củ, quả trang trí để nhìn suất ăn hấp dẫn hơn. Cũng có việc dở khóc dở cười là có hôm phải bỏ hết nguyên liệu vì cắt trong lúc ngủ gật, tỉnh ngủ thấy đống hình thù gì mà em cũng không nhận ra nổi.
Cực quá mà làm có một thân một mình, nhiều lúc em nghĩ hay là dẹp hết, quay lại việc văn phòng cho khoẻ xác. Phần gia đình cứ giục đi coi mắt, hối thúc có người yêu vì sợ em ế ạ (mà ế thiệt). Đợt dịch, công ty phòng gym gì đóng cửa hết, em nhìn tiền thuê nhà, tiền mua đồ các kiểu mà khủng hoảng. Sau dịch lấy lại tinh thần, em mới nhớ đến hay là mình phát tờ rơi ở mấy văn phòng, phòng gym đi. Mỗi ngày đăng cả chục bài lên Facebook, đăng vào các hội nhóm. Bạn bè thấy post nhiều quá còn dọa unfriend.
Cố như thế mà cuối cùng em cũng dẹp tiệm eat clean thật mọi người ạ. Nhưng em dẹp để làm cái quán to hơn, bán cả cà phê và eat clean. Thời gian đầu làm quán cũng hơi stress nên gọi về tâm sự với mẹ, mẹ chả la mắng gì, chỉ động viên giữ sức khỏe. Được gia đình ủng hộ, em hăng máu hơn. Sau khai trương em sẽ khoe đầy đủ cái quán và có địa chỉ cụ thể mời mọi người ghé thăm. Cảm ơn hội đã cho em động lực và nhiều người bạn làm quán rất tốt bụng.
Nguồn: Mê Quán – Được chia sẻ bởi bạn Minh Anh