KHẮC PHỤC HẬU QUẢ NGÀY KHAI TRƯƠNG

MÌNH KHẮC PHỤC HẬU QUẢ NGÀY KHAI TRƯƠNG “THẢM HOẠ” NHƯ THẾ NÀO?

ADOR Biên tập viên

Xin chào anh chị trong Mê Quán! Em thấy thật nhiều anh chị chia sẻ về thành công mà thấy ít anh chị chia sẻ về khoảng thời gian đang lơ lửng của thất bại nhỉ? Em sẽ chia sẻ cho anh chị về việc khai trương thảm họa và hậu quả khi phải khắc phục như nào nhé!

Em đã định giống phần đông mọi người sẽ chấp nhận và im lặng rời đi ngồi đọc và tự suy ngẫm. Nhưng bằng một cách nào đó em lại muốn nói ra một câu chuyện về tâm huyết của một cô gái đơn phương độc mã theo đuổi đam mê kinh doanh F&B.

Em sinh năm 98 đang có một quán ăn nhỏ nhỏ ở Thái Nguyên, một tỉnh được cho là phát triển của miền Bắc. Em mở quán được 7 tháng, hiện đang có 5 nhân viên.

Niềm ao ước được làm chủ tự do trong kinh doanh và tự do phát triển ý tưởng marketing bằng một cách nào đấy đã đưa đẩy em tới với F&B. Có lẽ sẽ vẫn ổn và có cơ hội phát triển khi em tiếp tục làm công việc văn phòng với mức thu nhập 15 – 20 triệu/tháng. Nhưng sự áp lực khiến em quyết định rời khỏi văn phòng.

Em từng đi làm nhiều việc khi là sinh viên từ quán ăn, trà sữa, rồi quản lý bán hàng, nhưng em thực sự thích và thu hút với F&B, một quán nhỏ nhỏ thôi là niềm ao ước của em.

Năm 20 tuổi em đã tự viết mục tiêu trước 25 tuổi phải có một chuỗi cửa hàng. Một sự cố tại công ty cũ khiến em quyết định nghỉ việc ngay trong đêm. Sáng hôm sau quay về quê và suy nghĩ về mọi chuyện. Cảm xúc dâng trào đọc được ước mơ, quyết định xây dựng kế hoạch mục tiêu, tìm hiểu đọc sách để thực hiện hóa ước mơ.

Trong túi có 50 triệu, vay mượn, tận dụng mối quan hệ để hoàn thiện. Chú làm xưởng mộc, anh làm thiết kế và thi công, bạn là người đam mê nấu ăn. Vay mượn anh em, bố mẹ, bạn bè được 200 triệu. Lên kế hoạch để xây dựng một quán nhỏ 10 bàn, phục vụ tối đa cùng lúc là 50 người.

Cứ nghĩ mọi chuyện đơn giản cho đến khi bắt tay vào làm. Để cắt giảm tối đa chi phí, em đã tự mày mò tìm hiểu để tự làm được nhiều việc nhất có thể. Nhưng mở một quán có quá nhiều việc, lựa chọn mặt bằng, thiết kế, setup bếp, đồ decor, biển bảng, từ việc nhỏ nhất đều đến tay. Nhưng nó vẫn chưa là gì vì lúc ấy khi thế hừng hực nên mọi thứ vẫn rất bình thường với em.

Thứ quyết định nhất là tuyển được bếp cứng đi cùng mình. Khó khăn muôn trùng, tìm hiểu, lựa chọn, test và trao đổi. Nhưng các anh chị sẽ không hiểu được một đứa sinh năm 98 mà trao đổi với các bếp năm nay 35 – 38 tuổi và những người 25 – 26 tuổi khó khăn vô cùng.

Rồi thì cũng sẽ được thôi mọi người ạ. Mọi chuyện cứ tưởng êm xuôi, nhưng tối hôm trước khai trương bắt đầu có chuyện giữa em và bếp về việc các món ăn trang trí quá rườm rà dù em đã nói nhẹ nhàng nhưng sự bảo thủ của bếp không thay đổi mà em thì theo trường phái đơn giản hóa, em đã xuống nước nhẹ nhàng xoa dịu, để mọi chuyện sẽ giải quyết sau. Một đêm dài lo lắng, suy nghĩ về mọi thứ trong quá khứ và mong đợi một tương lai, một đêm khó ngủ thật sự mọi người ạ.

Rồi sáng khai trương đã đến, mọi việc chuẩn bị lễ em đã làm hoàn thiện tối hôm trước, sáng hôm sau chỉ còn làm lễ là ổn thỏa. Nhưng vừa khi Thầy làm lễ cho nhà em xong thì bắt đầu một sự xuống tinh thần xảy ra. Bếp xin nghỉ ngay trong sáng khai trương và về ngay buổi trưa. Khách mời đến buổi trưa khai trương liên tục nhắn tin báo tối đến, một buổi khai trương thảm họa. Không kể chắc mọi người cũng biết dù có đổi bếp hay làm như nào thì sẽ không thể bằng những gì mình đã từng nghĩ trong đầu (bếp em đã đổi bằng một đầu bếp em quen trước đấy). Quán kiểm soát ban đầu vẫn ổn, cho đến khi khách kéo vào như vũ bão khiến quán vỡ trận. Chậm đồ, không chuẩn chỉnh đồ, vân vân và mây mây. Có lẽ đông thì quán nào cũng sẽ vỡ trận như vậy.

Rồi bắt đầu vừa hỏi ý kiến vừa làm như một siêu nhân, quán lúc nào cũng đông kín khách. Chính vì vậy ý kiến mà em nhận nhiều nhất là chưa ổn lắm, cũng được, nên như này, nên như kia. Em biết được tình hình, nhưng không thể nào đóng cửa dừng được. Có lẽ vì ban đầu quán đông, vì sĩ diện khi người nhà ở đấy và vì quá mệt với khách quá đông khiến bản thân không thể cho đóng cửa quán để bàn bạc với bếp. Chỉ trao đổi nhanh và áp dụng chuẩn đầu ra, nhưng kiểm soát không tốt khiến vấn đề kéo dài 1 tháng trời sau đó.

Quyết định cho đóng cửa vài ngày để setup lại mọi thứ, nhưng mọi người biết 1 tháng quá dài và khách mất rất nhiều, toàn là những người đam mê món nhà mình. Chỉ vậy thôi đã khiến mình suy sụp khi nghe review, nghe nói, và bắt đầu sụt giảm khách.

Và rồi chuyện gì đến cũng đến, em lỗ liên tục trong 6 tháng đầu mở quán, không đủ chi phí mặt bằng cho 6 tháng tiếp theo, có tháng đến lúc trả lương nhân viên chỉ còn có 5 triệu trong người. Suy sụp stress kinh khủng, nhưng bằng một câu nói của khách khi em nói chuyện với bạn về việc đóng cửa mà em có động lực và suy nghĩ lại: “Ơ chị đừng đóng cửa, em vừa mới tìm ra nhà mình mà ăn ngon chị ạ, em sẽ bảo mọi người ra ủng hộ chị ạ”. Hôm sau bạn ấy kéo nguyên cả một tập đoàn gia đình sang quán kín 4 bàn gian trong nhà mình.

Chính khách hàng là người tạo động lực cho mình mà mình quyết định vay mượn bằng mọi cách, tìm mọi cách vay không cần thế chấp, vay khắp nơi để tiếp tục có tiền cho gia hạn tiền mặt bằng, trả lương và tiếp tục hoạt động quán. Vì mình biết với cách phục vụ của mình, với chất lượng đầu ra đã kiểm soát quán sẽ ngày càng giữ chân được khách.

Hiện giờ mình đang ở tháng thứ 7 trong sự nghiệp kinh doanh của mình, với việc marketing tốt, sản phẩm cải thiện, lượng khách đã tăng, cắt giảm mọi chi phí có thể, khắc phục mọi vấn đề, quen dần với công việc không còn thấy khó khăn, mệt mỏi khi phải làm quần quật từ 5 – 6h sáng đến 1 – 2h đêm nữa. Mình đang hy vọng thật nhiều vào tương lai, dù hàng ngày phải đối mặt với khoản nợ lên đến 200 triệu trên người. Có lẽ với mọi người là nhỏ, nhưng với một đứa sinh ra ở nông thôn gia đình chẳng khá giả mấy lên thành phố làm thì nợ như vậy với em là quá kinh khủng. Nhưng em vẫn đang hy vọng thật nhiều vào tương lai ạ. Em áp lực vô cùng, em đang cố gắng, nhưng dù có phải dừng thì em nghĩ đó là bài học của cuộc đời, em đã học được rất nhiều từ quãng thời gian vừa rồi và em cũng đã trưởng thành rất nhiều. Cũng là lúc em hiểu rằng làm kinh doanh thực sự phải chịu áp lực lớn như nào!

Một chút vui vui là em giảm 5kg từ khi mở quán. Bán đồ cuốn healthy nên thấy dáng của cô chủ nhỏ nhỏ có lẽ khách hàng luôn nghĩ vì ăn đồ cuốn nên dáng nhỏ nhỏ xinh xắn.

Cảm ơn anh chị đã đọc đến đây, đọc hết những gì ở trong lòng em. Chúc mọi người một ngày vui vẻ bình an hạnh phúc!

Nguồn: Mê Quán – Được chia sẻ bởi bạn Ánh Lương

Show Comments (0)

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Contact Me on Zalo