TƯ DUY LÀM QUÁN

MÌNH ĐÃ GIÚP PHỤ HUYNH THAY ĐỔI TƯ DUY LÀM QUÁN NHƯ THẾ NÀO?

ADOR Biên tập viên

Khi chưa tham gia Mê Quán, mình nghĩ việc mở một quán cafe rất dễ dàng. Nhưng kể từ “lạc” trong đây, mình vỡ lẽ ra được rất nhiều điều, học hỏi được nhiều kinh nghiệm và như được tiếp thêm động lực để cố gắng hơn nữa. Mình cảm ơn mọi người và xin kể câu chuyện làm quán nhà mình.

Nhà mình ở một thị trấn nhỏ nhưng rất nhộn nhịp, lúc mở đường thì nhà mình sở hữu một chiếc view rất đắt giá – view bờ sông lộng gió. Vì thế ba mẹ đã quyết định xây một quán cafe 2 tầng, có tầng thượng thoáng mát. Ở cái thời 7 năm trước thì đây là quán cafe lớn nhất vùng, khách đông nghịt, xe dựng từ đầu đường bờ kè đến cuối, thấy ham lắm.

Mình nhớ lại là lúc đó quán rất thường xuyên full khách. Nhân viên cũng chính là những người trong gia đình, ba mẹ và 2 anh em mình :)) Đứa nhỏ nhất là mình được phân nhiệm vụ trông xe, vừa trông xe vừa cầm quyển sách học bài.

Anh mình cũng phụ kinh doanh với ba mẹ, nhưng vì những sự bất cập và tư duy của 2 thế hệ khác nhau, khi kinh doanh ai cũng đều muốn quán phát triển nên có những lúc cãi nhau to. Ba mẹ thì cảm thấy quán của mình như vậy là ổn rồi, không cần phải cải tạo, nâng cấp đỡ phí tiền. Trong khi anh lớn thì lại muốn nâng cấp quán chất lượng hơn về phong cách, đồ uống và cả nhân viên phục vụ.

Cả 2 anh em cũng không thể ở nhà phụ ba mẹ trông quán được vì còn công việc và đi học, chính ba mẹ mình vẫn chưa về hưu hẳn. Lúc đó cũng có nhiều quán cafe mới mở ra, có nhiều chương trình hấp dẫn và trang trí đẹp mắt hơn nên thu hút khách nhiều hơn. Khi không tìm được tiếng nói chung, vậy là chỉ còn ba mẹ mình làm quán, mình đi học đại học và anh mình làm công việc khác.

Đi học ĐH, mình may mắn đi làm part time ở một quán cafe có môi trường rất chuyên nghiệp, từ quản lý đến nhân viên đều rất giỏi. Nhờ vậy mình thay đổi tư duy, học được nhiều điều hay và bắt đầu muốn mang những gì học được để về áp dụng vào chiếc quán cafe nhỏ nhà mình.

Việc trình bày ý tưởng với bậc phụ huynh rất gian nan, nhiều lúc mình nghĩ thôi cứ kệ mặc, ba mẹ bán cafe đủ tiền chợ là được. Nhưng lại không, mình vẫn thấy tiếc lắm cho một cái mặt bằng rất đẹp, chỉ cần cải tạo lại sẽ rất hút khách. Mỗi lần ăn cơm là mình kể cho ba mẹ nghe một câu chuyện ở chỗ làm: ở đó bán món này ngon lắm, cái quán có góc nhỏ được decor xinh xắn thôi mà thu hút khách quá trời. Thậm chí mình kể cách người ta làm quảng cáo như thế nào, làm sao để giữ được nhân viên.

Mình cũng liệt kê ra hết tất cả những công việc cần phải làm mới lại khi mà ba mẹ chưa muốn đổ nhiều vốn vào, bắt đầu từ việc mình sẽ đi học pha chế, tự làm đồ decor để tiết kiệm chi phí. Rồi lập một chiếc fanpage, làm content, hình ảnh để chuyên nghiệp hơn. “Mưa dầm thấm lâu” lại được tiếp cận với FB và MXH nên ba mẹ cũng dần thay đổi suy nghĩ.

Lúc được ba mẹ cho phép, mình vui lắm. Mình đăng ký ngay một khoá học pha chế. Vì sao lại học pha chế? Vì quán cafe của gia đình mình ở vùng quê, không nhiều người học pha chế bài bản để làm ra các món nước xịn như ở thành phố. Đây cũng chính là cách để mình tạo nên sự khác biệt, thu hút sự tò mò của khách hàng vùng quê với món nước ngon, decor đẹp mắt và hơn hết là những loại đồ uống mà họ chỉ “ước chi ở mình cũng có bán món này”. Vừa học pha chế, mình vừa đi tìm ý tưởng decor quán từ khắp nơi, từ IG đến Pinterest. Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của gia đình, tận dụng những nội thất cũ lúc trước, quán cafe của mình có sự lột xác ngoạn mục.

Khoảng thời gian đầu mới khai trương, rất nhiều khách hàng đã từng là khách quen ghé đến, kể cả những người là khách từ lúc còn đi học đến khi đã lập gia đình. Có thể tạm gọi là khá suôn sẻ nhưng mình vẫn còn cố gắng rất nhiều, trước mắt là để ba mẹ an tâm, sau đó là xây dựng một quán cafe nhỏ nhưng vẫn chuyên nghiệp và giữ được lượng khách hàng cũ, thu hút khách hàng mới.

Nguồn: Mê Quán – Được chia sẻ bởi bạn Trần Ngọc Anh

Show Comments (0)

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Contact Me on Zalo