MỞ QUÁN CAFE

KINH NGHIỆM XƯƠNG MÁU QUA LẦN MỞ QUÁN CAFE ĐẦU TIÊN (P2)

ADOR Biên tập viên

Bước 4: Hiện thực hóa giấc mơ biến cà phê thành sân khấu

Ngẫm lại thì phòng cà phê của em trang trí rất đẹp rất rất đẹp nhé. Em hoàn toàn không có bất kỳ phê bình gì về năng khiếu thẩm mỹ của anh em. Dán tường 3 triệu lên hình cực đẹp. Mọi chuyện hoàn thành êm xuôi. Quán đã hình thành.

=> Bài học 8: Trang trí cái quán làm gì khi không ai biết quán bạn ở đâu.

Bước 5: Đăng ký kinh doanh giấy phép

Cách đăng ký quá dễ dàng vì Nhà nước khuyến khích chúng ta làm ăn. Phong bì trước 200.000 cho trơn tru giấy tờ. Không thì thánh chờ tới cả năm cũng chưa có. Quận sẽ đưa về phường xử lý, phường đưa về khu phố. 1 tuần đầu trơn tru êm xui thì bà Trưởng khu phố chửi té tát không cho che dù. Lót 100.000: “Con cứ làm thoải mái có gì nói cô, cô giải quyết”. Công an xông vào quán em như bắt trộm ấy. Nạt nộ tịch thu 2 cái bàn em mới mua. Xong quay ra nói: “Không tạm vắng tạm trú thì lên phường giải quyết. Lên gặp anh tý nhé”. Hiểu mất 200.000. Vệ sinh an toàn thực phẩm 200.000.

=> Bài học 9: Ai trên chức bạn thì cứ phong bì cho nó nhẹ nhàng. Họ không ngại lấy đâu. Không cho đi rồi mới thấy.

Bước 6: Căn bản cũng xài kha khá tiền rồi

Cũng còn khoảng 50 triệu. Các khoản mà các bạn cộng ở trên mà còn 50 triệu đó là chi phí ăn uống và đồ trang trí trong nhà đó. Chưa thấy thốn đâu.

Ngày định mệnh 4/3/2014. Ngày Khai trương, buổi sáng không một ai tới vì quán chả ai biết mà cũng không thèm PR gì. Buổi tối người quen tới rất đông, khoảng 30 người. Không có pha chế phải tự làm, tới lúc nhạc xong mà nước chưa có nữa. Thôi cũng vi vu cho qua. Tổng kết: bán được 1 triệu 7 hòa vốn.

=> Bài học 10: Khách quen đâu đi hoài được.

Ngày 2 lèo tèo vài người quen. Tuần đầu tiên diễn kịch đủ vốn, nhóm kịch ăn mất rồi.

=> Bài học 11: Đừng gán suy nghĩ ý thích của mình cho người khác.

Tuần thứ 2 thảm sầu, chỉ mở cửa chờ tới tối để mong khách. Ông anh có những chuyển biến tâm lý nhưng chưa rõ rệt. Bắt đầu thấy thốn. Tiền ăn thì 4 người ngày cũng 150.000 rồi điện, nước, mạng. Nhưng vẫn kiên quyết đi trên con đường ông ấy chọn. Vẫn trang trí đều đều các bạn ạ.

Bước 7: Quảng cáo

Lúc hoảng loạn mới sực nhớ một điều là mình chưa quảng cáo PR. Vậy là huy động tối đa các kênh có thể quảng cáo trên Internet.

=> Bài học 12: Quảng cáo là yếu tố sinh tử. Không có nó thì thua. Phải PR ngay từ lúc trang trí xong.

Xong tháng 1: 50 triệu, mà tuần diễn kịch 2 lần mỗi lần khoảng 1 triệu. Quán có 5 khách cũng phải diễn. Phải trích 50 triệu ra bù, quá cay đắng. Tới giờ thì trong túi anh em chỉ còn khoảng 20 triệu. Tiền bảo vệ 2 triệu, lao công dọn dẹp 3 triệu, mạng 400.000, điện 1 triệu 8, nước 300.000.

Thực sự thì chẳng bán được cái gì cả. Không vãng lai, khách quen thì không ghé. Nhìn anh em thì cứ ra đường suốt không dám về quán nữa. Cứ như người thất thần ấy.

Đang lo rầu thì ten ten ten tèn. Anh em ra sắc phong chuyển quán. Chuyển qua CMT8 và giờ đang ở CMT8. Chuyển công cuộc cách mạng sang một hướng khác. Nghe em như người thất thần. 72 triệu ra đi không về. Tiền cọc sao lấy được. Giờ đang làm lại từ đầu. Quan tâm nhiều tới PR hơn. Quyết toán kỹ lưỡng hơn.

Bước 8: Chuyển sang CMT8

Quá trình di chuyển cực kỳ khó khăn. Chuyển bằng xe ba gác máy khoảng 6 – 7 chuyến gì đó. Giờ làm gì còn tiền mà chuyển nhà trọn gói. Lúc cho từng người nghỉ việc thì cảm giác rất xót xa cay đắng nhưng phải chịu thôi. “Sao mới 2 tháng mà chuyển chỗ vậy?”, câu đó nói ra từ bà hàng xóm nghe nhục nhã vô cùng. Quá trình tìm kiếm mặt bằng còn khó khăn hơn. Cuối cùng cũng tìm được một văn phòng cho thuê ở lầu 1 hướng nhìn ra đường CMT8. Quán không quá khó tìm. Nhìn có vẻ rất thơm. Không thể tin được! Lúc đi xem nhà là buổi chiều, view đẹp. Thế mà buổi sáng nó là một cái chợ tự phát mở từ 17h – 23h. Không tin vào mắt mình! Chả hiểu nổi! Giống kiểu trời không chiều lòng người. Lúc đi ký hợp đồng cũng là vào buổi chiều, có thấy cái chợ nào đâu. Thế là vướng vào sai lầm như lần đầu. Mất luôn buổi sáng của tôi.

Lần này có sự góp ý của em nên lỗi của em. Giờ tiền không có nên có gì thì trang trí nấy. Gia đình đã trích thêm 30 triệu. Nhờ tài thiết kế ông anh em thì quán vẫn lung linh y chang như ngày xưa. Khâm phục ổng. Cái sai thứ 2 khi lựa chọn địa điểm nữa là kế bên một quán nhạc nổi tiếng nữa mới đau lòng. Nhưng có cái lợi là quán em ở trước nó. Vừa quẹo vào là tới quán em ngay.

Sau bữa khai trương hoành tráng lỗ vốn. Anh ấy gọi em và nói anh rút. Em nghe như sét đánh bên tai. Dời chi đã rồi rút! Tới giờ tố chất lãnh đạo của em bùng lên. Không nhịn được nữa rồi, anh bỏ thì em làm. Nhấc điện thoại lên: “Má cho con 1 tháng tiền nhà, tiền điện, nước bảo vệ nha. Người ta bỏ con làm.” Má cho một khoảng nho nhỏ vừa đủ. Tiền ăn không cho. Bây giờ là em đã nắm quán.

PR cho quán: phát tờ rơi. Thật sự thì phát chứ nghĩ tờ rơi không ai coi. Liên hệ với một thằng quảng cáo chuyên cmn nghiệp, mất của em khoảng 1 triệu 2.

Mỏi tay quá, hôm nào rảnh viết tiếp tâm sự cùng các bác ha…

Nguồn: Mê Quán – Được chia sẻ bởi bạn Trần Trọng Khanh

Reader Rating0 Votes
0
94
Show Comments (0)

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *